gửi bởi admin » Thứ 2 Tháng 9 23, 2013 8:46 am
Đây là bệnh do tư tưởng, tự mình đặt tên bệnh cho mình, vì tính mình ích kỷ, khó tánh, không vừa lòng thì hờn trách, không bao giờ vừa ý, ngủ bị giựt mình rồi ngủ tiếp đâu có sao. Thử nghĩ xem thời chiến tranh đêm nào cũng nghe tiếng súng bom đạn nổ ầm ầm, đang ngủ giựt mình rồi cũng ngủ tiếp, bởi vì qúa mệt không được ngủ, cứ phải chạy giặc.
Bây giờ tưởng tượng mình đang ngủ, thuê 1 người cứ 1 tiếng đập vào mông mình 3 cái đánh thức dậy, vừa ngủ xong lại 1 tiếng sau đánh thức dậy, rồi buốn ngủ qúa mà cứ mỗi lần bị người đánh vào mông đánh thức dậy, cuối cùng buồn ngủ quá rồi, người ta có đánh 3 cái xong thì cũng cứ ngủ, 1 tiếng sau có đánh 3 cái nữa cũng cứ ngủ, rồi đêm nào cũng đánh 3 cái cũng cứ ngủ, hết công hiệu, đó là do thần kinh phản xạ của mình thích nghi được hoàn cảnh.
Cách chữa bệnh mất ngủ giựt mình này cũng vậy. Mỗi lần ngủ bị giựt mình thức dậy, tự mình chọn 1 trong 2 điều kiện, 1 là ngủ tiếp không kêu ca phiền hà gì, nếu sau 10 phút vẫn chưa ngủ thì tự mình phạt mình, ngồi dậy, xuống đất phạt hít đất 200 cái, rồi ngủ tiếp, nếu không ngủ được lại tự mình phạt thêm 200 cái hít đất nữa, cứ áp dụng như vậy 1 tuần sẽ khỏi bệnh.
Giống như chuyện Con Mèo của Trạng Quỳnh.
Trạng Quỳnh bắt trộm con mèo của vua, mèo của nhà vua thì ăn ngon, khi bắt về, Trạng để hai phần cơm, 1 phần ngon của nhà giầu, 1 phần dở của nhà nghèo, hễ con mèo mỗi lần định ăn phần ngon thì bị đánh, nên đói qúa phải ăn phần dở, sợ không dám ăn phần ngon, sau thành quen chỉ ăn phần dở chứ không ăn phần ngon.
1 tháng sau vua biết tin Trạng Quỳnh bắt mèo của mình, Trạng bảo, đây là mèo của thần, chứ thần đâu có bắt mèo của bệ hạ. Mèo của bệ hạ ăn ngon, thần nhà nghèo, mèo của thần chỉ biết ăn dở chứ đâu có được ăn ngon như mèo của bệ hạ, nếu bệ hạ không tin thì thần đem mèo của thần tới để bệ hạ thử.
Khi Trạng Quỳnh đem mèo tới, mèo ngửi phần cơm ngon của vua thì bỏ đi, và đến ăn phần cơm hẩm với xương cá.
Vua biết là con mèo của mình mà cũng đành đuối lý thua Trạng.
Thần kinh của mình cũng vậy, phải huấn luyện nó vào kỷ luật, biết chấp nhận mọi đau khổ bất mãn, không để nó lăng xăng, phóng dật, bất mãn vì bệnh mất ngủ, giựt mình đau nhức làm mình khó chịu, vì bệnh này đâu có làm mình chết người như những bệnh nan y khác.
Muốn tâm an, tối trước khi đi ngủ, tập Lễ Phật Trì Danh 30 phút, để đối đầu với bệnh tật, vì mình có 2 cái tâm, 1 cái tâm lười, 1 cái tâm muốn hết bệnh, còn cái tôi của mình đứng về cái tâm nào, rồi chờ xem mày thắng tao hay tao thắng mày.
Chấm dứt câu hỏi và trả lời về đề tài này, không bàn luận tiếp nữa, tự bệnh nhân chọn phương pháp để tự chiến thắng mình.
admin