Bệnh parkinson lâu ngày không khỏi

Bệnh parkinson lâu ngày không khỏi

Gửi bàigửi bởi MariaVan » Thứ 5 Tháng 5 03, 2012 9:34 am

Kính chào thầy Đỗ Đức Ngọc kính mến
Ông Trịnh Văn Su là nam giới, 65 tuổi, hiện đi khám tây y kết luận là bị bệnh Parkinson và bị đã 10 năm nay. Tay trái ông bị run nhiều hơn tay phải, chân cũng bị run nhưng còn đi lại được trong phạm vi ngắn. Khi ông để tay lên bàn thì bàn tay run nhẹ hơn, nhưng cánh tay vẫn run. Đo áp huyết của ông lúc đói như sau:
Tay trái: 165/105/91
Tay phải: 170/101/94
Chân trái: 189/100/89
Chân phải: 188/99/88
Tay chân và người nóng bình thường, đi cầu bình thường. Đã lâu nay ông không dùng thuốc chữa bệnh. Khi nghe được tin khí công y đạo của thầy có khả năng chữa được, ông rất vui và nhờ con gửi thư này tới thầy, mong thầy giúp đỡ hướng dẫn ông cách chữa bệnh.
Xin cảm ơn thầy rất nhiều.
Con Vân, Thanh Hóa, Việt nam
MariaVan
 
Bài viết: 8
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 12 29, 2011 10:15 am

Re: Bệnh parkinson lâu ngày không khỏi

Gửi bàigửi bởi admin » Thứ 5 Tháng 5 03, 2012 11:12 am

Trả lời

Cháu đã nghiên cứu bài viết về bệnh Parkinson trên mạng chưa ? Có hai loại thực chứng áp huyết cao và loại hư chứng áp huyết thấp so với tuổi, nếu cháu đã xem thì đã biết cách chữa chứ.
Áp huyết tiêu chuẩn ở tuổi 65 là :
130-140/80-90mmHg,mạch tim đập 70-80 là áp huyết ở tuổi lão niên (60 tuổi trở lên)
Muốn chữa hết gốc bệnh phải tìm nguyên nhân. Số thứ nhất chỉ áp huyết cao, số thứ hai chỉ hở van tim, phình động mạch và hở van tĩnh mạch chân, số thứ 3 chỉ cơ thể nóng nhiệt.
Cách chữa là phải làm cho 3 số trở lại bình thường bằng điều chỉnh ăn uống, bằng tập luyện. Điều này cháu phải tự nghiên cứu trong những bà này, để chữa cho ông ấy :

Bài 414 : Điều khiển thể vía giúp bệnh Parkinson đi dễ dàng mà không cần chữa.

Bài 266: Hỏi cách chữa bệnh Parkinson

Bài 103: Bệnh Parkinson

viewtopic.php?f=14&t=1070

Trường hợp 4 : Parkinson tay.

a-Môt bệnh nhân Quebecois bị bệnh Parkinson ở tay, đo nhiệt trên đầu, kết qủa sai biệt khác nhau, chỗ cao, chỗ thấp, chỗ không có độ, ở những chỗ độ cao và chỗ không có độ đều phải châm nặn máu, rồi cào đầu bằng 5 đầu ngón tay của mình cho thông khí huyết. Khi đang cào đầu thì tay của bệnh nhân run giật liên hồi, ngưng cào đầu thì tay bệnh nhân im, ngưng run giật.

Đây là hậu qủa của bệnh kinh phong co giựt hồi còn ở tuổi thiếu nhi, thiếu niên do tuổi còn nhỏ mà áp huyết đã cao như người lớn, áp huyết cao chữa không đúng gốc bệnh, nên hiện nay có tình trạng những dây thần kinh nơi co, nơi giãn.

b-Đo áp huyết hai tay, bên cao áp huyết, bên thấp áp huyết, lọt trên tiêu chuẩn và lọt dưới tiêu chuẩn. Bên cao hơn tiêu chuẩn phải châm nặn mắu 5 đầu ngón tay, ngón chân bên cao, bên thấp phải kéo huyệt Ế Phong cho áp huyết bên thấp tăng lên.

c-Đo lại áp huyết hai bên, nếu bằng nhau mà còn thấp thì kéo 2 huyệt Ế Phong cùng lúc bệnh nhân tập bài Nạp Khí Trung Tiêu lâu 60 giây.
Nếu áp huyết hai tay còn cao thì đặt hai bàn tay bệnh nhân chồng lên nhau ở huyệt Khí Hải, cuốn lưỡi ngậm miệng thở tự nhiên bằng mũi, không chú trọng đến hơi thở, chỉ cần buông thả lỏng toàn thân, đặt cây nhiệt kế bình thường như nhiệt kết cặp sốt điện tử (có thể thấy được nhiệt độ nhảy lên từng 1/10 độ) dưới lòng bàn tay. Mình cho bệnh nhân biết nhiệt độ dưới hai bàn tay bắt đầu chỉ thí dụ 26 độ, chỉ cần nằm nghe bàn tay nóng dần, bao giờ nhiệt kết chỉ lên 37.5-38.0 mới xong cách thở thiền. Chúng ta sẽ thấy độ tăng lên từng 1/10 độ như 26.1, 26.2. 26,3......37.1,37.2...

d-Đây là bài tập khí công thiền ở Đan Điền Tinh, có kết quả, là bàn tay bây giờ nóng hơn trán, có nghĩa là áp huyết đã xuống. Có thể để máy đo áp huyết nơi cánh tay sẵn, thỉnh thoảng bấm máy, thấy áp huyết xuống dần, khi nhiệt kế ở bàn tay tăng lên 37.5-38.0 độ C thì chính lúc đó đo áp huyết hai tay đã xuống khoảng 120-130mmHg, và để ý khi đặt chồng hai bàn tay lên huyệt, hai bàn tay hết run giựt. Vì bệnh Parkinson là bệnh thuộc thân kinh do tắc khí huyết làm hưng phấn thần kinh..

e-Ngược lại bệnh run giựt tay chân do thần kinh ức chế, sẽ có áp huyết hai tay thấp, khi đưa tay ra phía trước một mình thì run giựt, khi đặt tay lên bàn hay nơi điểm tựa nào đó thì hết run giựt, thì đông y khí công không xếp vào loại bệnh Parkinson, mà do thiếu khí huyết, như bài Quốc Văn Giáo Khoa Thư khi còn trẻ chúng ta đã học : Ông tôi năm nay 70 tuổi, lưng còng, tóc bạc, đi đứng run lẩy bẩy....thì không phải là bệnh thần kinh Parkinson, còn thực chứng là do áp huyết cao, thần kinh bị ức tắc, dân gian thường gọi là dây thần kinh chạm mát. Cần phải theo dõi áp huyết, tập khí công bài Vỗ Tay 4 Nhịp, thở Đan Điền Tinh, không ăn cay nóng làm táo bón, cao áp huyết.
Còn thiếu khí huyết áp huyết thấp, không cần phải dùng thuốc chữa thần kinh, mà cần uống thuốc bổ máu, tập Vỗ Tay 4 Nhịp, tập bài Nạp Khí Trung Tiêu , Đứng Hát Kéo Gối Lên Ngực cho tăng áp huyết, thông đủ khí huyết lên đầu và ra tay chân.

Trường hợp 5 : Parkinson chân.

Một linh mục bị Parkinson chân, chân đi giựt giựt, không tự chủ bước chân được, ý muốn đi, nên người ngả về phía trước nhưng chân lại không chịu đi nên thường bị té ngã.
Có hai lý do, thần kinh đầu không điều khiển được chân, thần kinh và ống dẫn máu dưới chân bị ứ tắc không thông

a-Đo nhiệt độ trên đầu, châm những nơi có nhiệt độ qúa cao hơn những nơi chung quang, và châm vào những nơi không hiện lên độ, rồi cào đầu chỉnh cho khí huyết thông lên đâu, thông các dây thần kinh.

Đo nhiệt độ dưới ngón chân, ngón chân nào không chỉ độ thì khí huyết không chạy đến làm chân cứng, khi châm nặn máu đo độ để kiểm tra cách chữa đã làm khí huyết thông xuống chân chưa, nếu chưa châm nặn máu tiếp.

b-Bảo bệnh nhân nằm dơ một chân thẳng chỉ lên trời, vỗ đập chân cho máu đỏ xuống máu đen nơi các ống tĩnh mạch được trả về tim. Vỗ chân này đến chân kia.

c-Bệnh nhân nằm úp. cũng Vỗ Đập Chân ở thế nằm, rồi tập gấp gối ép chân vào mông ở thỉ thở ra, mỗi bên chân tập 36 lần cho chân mền, gân cơ thư giãn.

d-Cho bệnh nhân đứng lên, tập hát bài one, two, three...cho thuộc nhịp, hát cho đều. Sau đó mình nắm một tay bệnh nhân để dắt đi. Trươc khi đi, mình hô to như ra lệnh cho lính : Nhấc chân...Nhấc ! Bước ! hát liền one, two, three... mỗi bước đi là một chữ.. .thế là bệnh nhân đi được, dắt và hơi kéo bệnh nhân đi nhanh thêm và đi cho đúng nhịp, bắt bệnh nhân hát to, rồi buông tay, vẫn hát cùng với bệnh nhân, nhưng để bệnh nhân đi một mình, cứ cho đi vòng tròn rộng không được ngừng, vì khi bị ngừng lại, là hai bàn chân bệnh nhân dính chặt vào đất, không bước được nữa sẽ bị té ngã. Muốn đi nữa lại bảo bệnh nhân tự ra lệnh cho mình khẩu lệnh : Nhấc chân...Bước ! là bước đi liền. Còn bệnh nhân lúc đó như người máy, cứ đi mà không ngừng lại được, sợ đi thẳng nữa sẽ đụng tường, thì bảo bệnh nhân tự hô to khẩu lệnh : Ngừng ! thế là bệnh nhân ngừng,

e-Đây là cách luyện thần kinh, có khẩu lệnh : Nhấc chân...Bước ! hay : Ngừng ! để thần kinh bộ đầu chỉ huy thần kinh vận động cho quen ...Sau đó ra lệnh thầm trong đầu để tự đi đứng một mình.

Bệnh này chỉ một lần chữa là đi được ngay, nhưng ở nhà phải có một người như thầy giáo, hay huấn luyện viên, đi kèm bắt tập luyện ở khoảng trống rộng, mỗi ngày tập 2-3 giờ, trong 1 tháng. Nếu không, do lười tập, bệnh lại tái phát, thần kinh chỉ huy và thần kinh vận động lại tách rời.

f-Tốt nhất để cho bệnh nhân tự tập đi lên xuống cầu thang, để làm mạnh chân, tăng thể lực, chỉnh thăng bằng thần kinh não bộ, phải vừa đi vừa hát one, two, three...

Tôi đã từng cho các bệnh nhân tê liệt chân và bệnh Parkinson tập đi lên cầu thang 10 tầng ở trong bệnh viện, cứ đi lên 10 tầng bên tay trái bệnh viện rồi đi lòn lách trên hành lang bệnh viện để sang đầu cầu thang bên kia đi xuống từ lầu 10, lại đi qua phía bên đây leo lên lầu 10, đi qua bên kia đi xuống, chỉ đi kèm bệnh nhân để phòng ngừa té ngã, nhưng bệnh nhân nào cũng đi giỏi như người bình thường.

Thân
doducngoc
admin
Site Admin
 
Bài viết: 7004
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 4 17, 2011 12:18 am


Quay về Thư Hỏi Bệnh và Cách Chữa

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến11 khách