gửi bởi hoangthuynam » Chủ nhật Tháng 7 15, 2012 11:50 pm
Trả lời :
Đây không phải là bệnh ung thư máu mà do lười tập khí công, máu mất oxy để duy trì công thức máu Fe2O3, cơ thể mạch cao là nhiệt làm tăng tiểu cầu, cần phải tập khí công bài Đứng Hát Kéo Gối Lên Ngực 100 lần làm tăng áp huyết, rồi tập tiếp bài Kéo Ép Gối Thở Ra Làm Mềm Bụng 100 lần thông khí toàn thân và làm hạ áp huyết, xuất nhiệt, tăng hấp thụ và chuyển hóa thức ăn.
Luộc củ dền, cà rốt với ít nước rồi xay thành nước uống thay nước thường để bổ máu.
Áp dụng tập hai bài khí công trên với nước uống bổ máu trên trong 3 tháng, không cần dùng thuốc tây y để chữa bệnh, bệnh sẽ tự khỏi khi áp huyết đúng tiêu chuẩn tuổi, chứ không có bệnh ung thư máu gì cả, hãy ngưng ngay những xét nghiệm và những chẩn đoán sai lầm gây chết người oan uổng.
Khi uống nước nhiều bọng đái căng tức, do hai nguyên nhân như có cặn vôi ở bàng quang, hoặc do khi dương vật căng cứng, giữ tinh lại không cho xuất ra, nên tinh ứ lại ở tuyến tiền liệt, sẽ bị tức bí tiểu, tiểu ra lẫn tinh, cả hai nguyên nhân trên cần phải uống thuốc viên Kim Tiền Thảo (là loại cỏ đồng tiền) làm thông tiểu, chữa sạn thận, bàng quang, uống 5 viên tối trước khi đi ngủ để thuốc làm mền sạn giống như trứng non trong bụng con gà, sáng khi ngủ dậy, trước khi đi tiểu uống 5 viên. để thuốc làm vỡ vỏ sạn giống như vỡ vỏ trứng, cách 30 phút sau mới đi tiểu, sẽ thấy nước tiểu ra nhiều dễ dàng và nước tiểu đục như nước vo gạo, là sạn đã tan thành bột.
Bệnh sưng tuyến tiền liệt còn một nguyên nhân khác là khi mắc đi tiểu mà cố nhịn, làm sưng tuyến tiền liệt, lớn tuổi dễ bị bệnh ung thư tuyến tiền liệt, những thanh niên hay thủ dâm lớn tuổi cũng thường bị bệnh sưng tắc tuyến tiền liệt.
Như vậy Kim Tiền Thảo vừa chữa bí tiểu, sạn thận bàng quang, và chữa bệnh tuyến tiền liệt rất có hiệu qủa, mỗi tháng có thể dùng 2 ngày, uống 5 viên buổi tối trước, sáng hôm sau uống 5 viên, dùng trong 3 ngày thì ngưng, vài tháng dùng lại một lần để lấy cặn bẩn trong thận hệ phòng ngừa cho khỏi bị sạn.
Thân
doducngoc
---------------------------------------
Bạn Trần Kiên thân mến!
Trước hết xin chia xẻ về tin buồn của gia đình bạn.
Xin cảm ơn chia xẻ của bạn Thiện Quang va nhatrangthu.
Bạn Kiên ơi, cái quan trọng cần làm ngay, là “Hãy quẳng gánh lo đi để vui sống”.
Muốn vậy, bạn hãy tìm đọc bài “Mê chứơng, ma chướng” của Thầy. Sau đó, thiết nghĩ bạn cứ làm đúng theo lời Thầy căn dặn ở thư trả lời ngày 22/6/2012, trên đây. Sau 3 tháng làm đúng bài bản rồi thì có thể nhờ Tây Y xét nghiệm kết quả xin tư vấn điều chỉnh tiếp.
Bạn có duyên lành đến với KCYD thì cũng như đã có cơ hội giải nghiệp rồi, bạn hãy đón lấy, hãy cảm ơn Thầy bằng nghị lực, ý chí rèn luyện sức khoẻ bằng chính KCYD thôi chứ không chỉ là lời nói.
Nhân đây, xin chia xẻ cùng bạn mấy trường hợp trong gia đình họ hàng nhà tôi nhé, chúc bạn mau khoẻ.
- Bố tôi 90 tuổi, uống thuốc cao huyết áp 3 năm rồi. Khi tôi biết KCYD, khuyên cụ dừng thuốc, vì lúc đó cụ đã bị biến chứng làm hư thận, suy tim.
Tôi lấy các viên thuốc Tây bệnh viện cấp, về tra ở danh mục thuốc thì rõ ràng tác dụng phụ là “có thể làm truỵ mạch”, trước khi dùng phải kiểm tra chức năng gan, thận. Tôi nói thì nói thế, vì tôi ở xa, thi thoảng mới về, dặn ở nhà cho cụ tập và ăn uống điều chỉnh TINH KHÍ THẦN.
Nhưng khi đi rồi là người nhà do thiếu hiểu biết, hay gọi là vô minh, mê chướng ma chướng... nên gia đình cứ vô tư cho cụ dùng. Đến một hôm thì gọi điện cấp báo cụ bị tụt huyết áp, yếu lắm!
Bằng kiến thức KCYD ít ỏi của mình, tôi gọi điện nhờ và bác Liêu hỗ trợ kịp thời, đã hướng dẫn gia đình giúp cụ thoát khỏi cái chết trông thấy. Nếu như trước kia, khi không biết KCYD thì đành phó mặc cho bệnh viện...
- Em dâu tôi 36 tuổi, là giáo viên, sức khoẻ tốt, trắng trẻo hồng hào, ăn được ngủ được, đang vui vẻ bình thường. Năm ngoái nhân đi học cao học ở Hà Nội, nghĩ rằng tiện gần Bệnh viện thì đi khám cái nốt u vướng vướng trong lợi. Khi mổ lấy đi xong rồi, tuần sau bệnh viện cho kết quả xét nghiệm là ung thư. Biết vậy tôi đã khuyên nhủ hết mức, mà cả vợ chồng và gia đình đều nói “KHÔNG ĐỦ MẠO HIỂM’’ để không đi trị xạ.
Sau 1 đợt xạ trị, tốn mấy chục triệu, mất thời gian, về thì mồm miệng bỏng loét, da đen thui, kiểm tra thấy gần hết hồng cầu. Lại quay về chữa ĐÔNG Y, may là chỗ quá thân quen người ta mới nhận (bình thường những ai đã xạ trị thì thầy thuốc không nhận chữa). Lẽo đẽo mãi mà giờ sức khoẻ còn chưa phục hồi.
Khi chưa đi trị xạ, tôi cũng đã gửi cho rất nhiều tài liệu về bệnh, nói rằng nó rất quan trọng, mong em có quyết định đúng đắn. Nhưng sau này mới biết em chẳng đọc, mà biết tin UNG THƯ là cuống cuồng, sụt sùi...lo chạy tiền để chữa bệnh. Rõ ràng em tôi đã rơi vào bấn loạn, “KHÔNG ĐỦ TỈNH TÁO” để thoát bệnh thì đúng hơn.
- Bá tôi tức là chị ruột mẹ tôi, năm nay 93 tuổi, béo tốt, mới tháng trước đi mổ nhọt sau lưng. Gọi điện về thăm tôi được biết “vết thương mãi không liền do tiểu đường”. Tôi cũng xin tư vấn bác Liêu, rồi về thăm bá. Trời ơi, mới có ít ngày mà về nhìn cụ co ro trong đống chăn, tôi nhìn mãi không thấy người. Hỏi chị con bá, bảo bệnh viện nói cụ bị tiểu đường giai đoạn cuối em ạ, chắc không qua được đâu!
Hoá ra cụ không ăn được, ngày chỉ 1, 2 thìa nước cháo, tiêm đủ thứ thuốc...nên chỉ còn thoi thóp thở. Một vết to ở cánh tay cũng nát toét và thành 1 đám đen như than, tôi cứ nghĩ cụ bị bỏng, hỏi ra mới biết đó là nốt chọc ven!
Tôi kiểm tra huyết áp, tiểu đường. Thấy huyết áp thấp và đường thấp, nói gia đình ngưng thuốc, xử lý vết thương bằng nghệ, mật ong và bồi bổ cho bá bằng cháo gà già gừng non. Đến hôm sau gia đình báo kết quả, bá ăn được, tỉnh táo, khoẻ lên trông thấy. Tôi hỏi bá bị tiểu đường từ khi nào, gia đình mới ngớ ra, là hôm mới vào viện thì không có tiểu đường, hôm trước khi mổ, bệnh viện truyền cho 1 lúc 3 chai thuốc gì đó, rồi xét nghiệm là bà bị tiểu đường! Vậy là cùng lúc dùng kháng sinh loại nặng, liều cao, với thuốc trị tiểu đường... suốt quá trình hậu phẫu, đã làm cho cụ suy kiệt, làm sao lành vết thương! Khi thấy vết thương lâu lành và người ngày càng yếu thì bác sĩ nói: Tiểu đường giai đoạn cuối!
Rõ ràng, rất nhiều người chết vì không hiểu biết (hay là quá hiểu biết mà vô minh, mê chướng ma chướng). Nếu bố tôi, em tôi hay bá tôi mà chết với tình trạng bệnh tôi đã kể, thì thật là chết oan!
Thân mến.